Thơ TÌnh Nữa Nè, Đọc Xong chắc phê luôn
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ TÌnh Nữa Nè, Đọc Xong chắc phê luôn
Format trái tim
Ánh mắt -con đường vào dữ liệu
Để một lần virus tình yêu
Truyền qua mạng bằng cái nhìn say đắm
Khiến con tim điên đảo thất thường
Như ru mình vào giấc mộng yêu thương
Ta ngơ ngẩn trong thiên đường tình ái
Một vườn yêu ngọt ngào đầy hoa trái
Đắm say tình nào ai muốn cách xa
Rồi hạnh phúc như vội vã thoáng qua
Người thay đổi khiến ta thành lạ lẫm
Virus yêu cứ từng giờ gặm nhấm
Trái tim hồng thẫm đỏ vạn nỗi đau
Thời gian ơi! Người dẫu có trôi mau
Trái tim ta có còn đâu nguyên vẹn?
Thoáng chuyện xưa chợt về trong nghèn nghẹn
Có cách nào format trái tim yêu?
Bài thơ trên máy vi tính
Em vẫn biết:
Em làm vi tính
Các chương trình cứ máy móc vậy thôi!
Anh sẽ trách:
Hồn em như máy ấy
Số điện thoại, tên anh - Em mã hoá hết rồi!
Nhưng đừng trách em
Cô gái đa tình
Bởi những ngày miệt mài trong phòng lạnh
Phím máy vô tri, tay em gọi lệnh
Dòng chữ nào cũng ấm áp về anh
Thơ tình Toán Học
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi luc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều
Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
Nơi trái tim anh,
em mãi mãi là hằng số vô biên
Post tiếp thơ Toán học:
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn
Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai
Thơ tình Toán Học
Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm
Thơ tình Toán Học
"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được
"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ
Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép
"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới
Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả
Thơ tình Toán Học
Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc
Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản
Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiếp cận
Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp
Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương
TÌNH TOÁN HỌC tiếo theo....
Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách
Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi
"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"
Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"Người iêu không tự sinh ra và cũng không tự mất đi
mà "nó" chỉ chuyển từ tay thằng này sang tay thằng khác
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh
Trời mưa bong bóng fập fòng
Má đi lấy chồng con ở dzí ... boyfriend(s)
Qua đình ngả nón trông đình
Nhìn anh ăn mặc thùng thình thấy ghê
Làm trai cho đáng nên trai
Đi làm để vợ shopping dài dài
Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện cự om sòm
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Mai sau có lúc ngoài đường đập nhau
Một con ngựa đau cả tàu bỏ chạy
Một người vô net cả nhà kẹt phone
Ăn xem nồi, ngồi xem ghế
Có tiền mua tiên cũng uổng
Đi đâu cho thiếp theo cùng
No thì thiếp ở, lạnh lùng thiếp ... bye
thương anh chín đợi mười chờ
Đến khi mười một em lờ bỏ anh
Qua đình ngả nón trông đình
nhìn em, em mặc quần tụt thấy phê
Chiều chiều con dzịt kêu chiều
Ngó anh thấy ghét, em ... xù anh luôn
Tóc thề em xõa ngang vai
Anh mà đụng tới bạt tay bây giờ
Trai làm nên tiền ra như nước
Gái đoan trang lấy thước ra đong
Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn em dù xấu biết đâu phân bày
Cô kia cắt cỏ một mình
Cớ sao không rủ người tình cắt chung ?
- Ăn ít no lâu, ăn nhiều ... hao của
- Ai làm ... người khác chịu
- Bụng làm, dạ ... tháo
- Đầu bạc, răng ... vàng
- Giấy rách giữ lấy ... bán ve chai
- Còn nói còn tát
- Một thời để yêu và một thời để trả nợ
- Năng nhặt chật nhà
- Dậu đổ ... trộm leo
Má ơi cứ gả con xa
Chàng mà nổi giận, chổi chà con quơ
Buồn buồn ra đứng bờ ao
Ai ngờ chó cắn buồn ơi là buồn
Má ơi đừng gả con gần
Con qua xúc gạo nhiều lần má ... hao
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy con trâu đi nằm
Trông nhìn ông bụt hiền từ
Ngó mặt em cái , ôi như bà chằn
Người ơi gặp gỡ làm chi
Để rồi hai đứa chia ly hai đường
Anh về em chẳng cho về
Nắm tay giữ lại khỏi dê nàng nào
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời chơi net không vương tơ tình
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em hút thuốc lào cũng xinh
Còn thời lên ngựa bắn cung
Hết thời xuống ngựa lấy thung bắn ruồi
Lên cao mới biết non cao
Có ghệ mới biết rất là hao đô
Nhà sạch thì mát
Bát sạch tốn xà bông
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà không tập vẫn đô như thường
Chiều chiều đá bóng ngõ sau
Thua mà quịt nợ là tao đập mày
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ tô bún mắm, gỏi gà, chiếc nem
nhớ luôn cả mấy hàng kem
Anh ăn cho đã chờ em trả tiền
Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu
Thôi má hãy gả nhà giàu
Có tiền chỉnh mặt, làm đầu cho con
cu_sut_rang- Tổng số bài gửi : 3
Join date : 29/01/2008
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|